Vô tình hay hữu ý
Sau 4 năm miệt mài với lập trình viên, trải qua không biết bao nhiêu sóng gió và vinh quang. Mình đã có một lượng kiến thức tương đối kha khá. Nhưng vấn đề là chúng rời rạc với nhau. Rời rạc với nhau là sao? Tức mình là, mình đã làm rất nhiều, làm đủ thứ, có nhiều kinh nghiệm, kiến thức, nghiệp vụ ...
Sau 4 năm miệt mài với lập trình viên, trải qua không biết bao nhiêu sóng gió và vinh quang. Mình đã có một lượng kiến thức tương đối kha khá. Nhưng vấn đề là chúng rời rạc với nhau. Rời rạc với nhau là sao? Tức mình là, mình đã làm rất nhiều, làm đủ thứ, có nhiều kinh nghiệm, kiến thức, nghiệp vụ và giải quyết được nhiều bài toán trong sự nghiệp lập trình mình. Nhưng chưa bao giờ mình dừng lại để phân loại, sắp xếp, móc xích chúng lại với nhau. Như các đã biết câu chuyện bó đũa đấy, từng chiếc đũa thì rất yếu, nhưng một bó đũa thì rất mạnh và vững chắc. Tương tự, kiến thức mình cũng thế, nếu biết cách gắn kết, sâu xích nó lại thì chúng ta có một kho kiến thức khổng lồ đến kinh ngạc.
Không biết vô tình hay hữu ý, mà gần 2 tuần nay mình phải làm nhiệm vụ là ngồi lại phân loại, sắp xếp, móc xích kiến thức mình lại với nhau. Cái nào, phần nào chưa rõ, hay còn mập mờ thì phải đào sâu xuống, đi tận ngõ ngách của vấn đề. Ông bà ta thường dùng cụm từ “vạch lá tìm sâu” để mô tả hành động đó. Không biết nói sao, nhưng cảm giác rất tuyệt vời, rất hào hứng. Với gần 2 tuần trôi qua, không phải thời gian dài, mình dĩ nhiên chưa móc xích hoàn toàn kiến thức hiện có lại với nhau. Nhưng mình cảm nhận được, ngày càng nhiều móc xích xuất hiện trong chuỗi kiến thức mình. Mình cảm nhận được sự lớn dần của chúng, đấy cũng là động lực cho mình tiếp tục mài mò và nghiên cứu sâu hơn. Mình không phải được chúc ích kiến thức đó mà dừng lại. Mình sẽ luôn nhủ với lòng, không được dừng lại, và phải làm nó một cách thường xuyên, và đều đặng.
Mình được sinh ra vào một ngày giữa tháng 5, một ngày rất đẹp và một tháng cũng rất đẹp. Và cũng tháng 5 năm nay, đánh dấu sự trở mình của chính bản thân, sự đòi hỏi của bản thân. Tháng 5 mình đã ra 2 quyết định cho tương lai. Một năm có 12 tháng, nhưng tháng 5 là tháng của riêng mình.
Nàng tiên cá cảm ơn những lời góp ý đầy giá trị và nhiệt huyết của ông lão đánh cá.
Ôi! hôm nay mình thấy đời đẹp làm sao!