Một ngày của cha đẻ WordPress
Một bài viết đã lâu, tình cờ mình được đọc, thấy hay nên muốn chia sẽ cho mọi người: WordPress ra đời vào tháng 1/2003, là phần mềm nguồn mở để quản trị nội dung, để tạo lập trang mạng. Đến nay (2013), WordPress đã có trên 46 triệu lượt tải xuống, là công cụ tạo ra 20% trang mạng của ...
Một bài viết đã lâu, tình cờ mình được đọc, thấy hay nên muốn chia sẽ cho mọi người:
WordPress ra đời vào tháng 1/2003, là phần mềm nguồn mở để quản trị nội dung, để tạo lập trang mạng. Đến nay (2013), WordPress đã có trên 46 triệu lượt tải xuống, là công cụ tạo ra 20% trang mạng của Web. Mullenweg là một trong “50 người quan trọng nhất trên Web” (50 Most Important People on the Web) theo bình chọn của tạp chí PC World năm 2007, là một trong “25 người có ảnh hưởng lớn nhất trên Web” (25 Most Influential People ont the Web) theo bình chọn của tạp chí BusinessWeek năm 2009.
Matt Mullenweg cùng các học sinh của trường mẫu giáo Vàm Láng (huyện Gò Công Đông, tỉnh Tiền Giang).Con đường lập nghiệp của Mullenweg giống như nhiều “ông chủ trẻ” ở thung lũng Silicon (bang California, Mỹ): cũng yêu thích lập trình từ thuở trung học, cũng… bỏ dở việc học ở bậc đại học để bước vào cuộc kinh doanh. Tuy nhiên, Mullenweg không có “chí làm giàu”. Anh luôn tự nhận mình là “doanh nhân bất đắc dĩ”!
Cùng tham gia cuộc chiến nàoVốn say mê âm nhạc, Mullenweg theo học khoa saxophone ở trường trung học năng khiếu nghệ thuật HSPVA (High School for the Performing and Visual Arts) tại quê nhà Houston (bang Texas) với ước vọng trở thành nghệ sĩ trình diễn. Anh cũng say mê nghệ thuật nhiếp ảnh. Sở thích này đưa Mullenweg đến ý định xây dựng phần mềm quản trị nội dung trên Web mang tên WordPress nhằm tạo ra nhiều tính năng trợ giúp cho việc triển lãm hình ảnh.
Chính WordPress đã làm công ty truyền thông CNET Networks ra sức lôi kéo Mullenweg khi anh vừa xong năm thứ hai ở Đại học Houston. Cũng chính WordPress đã khiến bạn bè thôi thúc anh thành lập công ty Automattic – công ty cung cấp dịch vụ WordPress.com và các dịch vụ có liên quan.
Mọi nhân viên của công ty Automattic đều làm việc tại nhà, kể cả Mullenweg. Đối với Mullenweg, “làm việc tại nhà” cũng có nghĩa là làm việc bất kể ngày đêm!
Matt MullenwegDù thời gian eo hẹp, Mullenweg thỉnh thoảng vẫn dùng WordPress để trải lòng mình:
“(…) Để bắt đầu một buổi sáng tốt lành, tôi không bao giờ dùng đồng hồ báo thức. Tôi thức dậy cùng với mặt trời và ngay lúc đó tôi phải cố gắng chống lại sự thôi thúc có tính “bản năng”: mở máy tính và kiểm thư (công việc mà tôi biết rằng luôn mất một giờ trở lên).
Tôi không dùng cà phê. Thứ mà tôi không thể thiếu trong buổi sáng là Kindle – thiết bị đọc sách chứa đầy những sách dạy kinh doanh. Tôi luôn cố gắng trở thành một doanh nhân thực thụ (trước khi người ta phát hiện rằng tôi không phải là doanh nhân).
(…) Cuối cùng chúng tôi cũng tìm được một chỗ để thuê làm văn phòng, chỉ cách căn hộ của tôi năm phút đi bộ. Tuy nhiên, tôi vẫn thích làm việc ở nhà hơn. Có thể gọi công ty của chúng tôi là “công ty ảo” vì mọi người chủ yếu làm việc ở nhà (hoặc ở… quán cà phê). Văn phòng của chúng tôi bỏ trống suốt tuần nếu không kể vài lần tụ tập cho ra vẻ công ty hoặc để tổ chức tiệc tùng.
(…) Chúng tôi liên lạc với nhau bằng phần mềm nguồn mở P2. Nó hơi giống Twitter nhưng chỉ dùng trong nội bộ và được bảo vệ bằng mật khẩu. Tôi còn dùng một phiên bản đặc biệt của P2 trên iPhone khi đi đường.
(…) Ở nhà, tôi làm việc với một máy Mac và một máy PC. Hai máy dùng chung bàn phím và con chuột thông qua phần mềm Synergy. Tôi còn có một máy tính xách tay để dùng khi đi nước ngoài hoặc khi… ngồi chờ khám bệnh ở phòng mạch của bác sĩ. Nhờ đặt máy chủ tại nhà, tôi có nhiều cơ hội để “vọc” hệ thống mạng. Với những kinh nghiệm thu thập được, tôi đã nhiều lần giúp đỡ bạn bè, đồng nghiệp, người thân giải quyết những trục trặc của mạng máy tính.
(…) Trong số những phần mềm phục vụ cho công việc, tôi thích nhất RescueTime. Nó cho tôi biết rõ thời gian dành cho những việc khác nhau nhiều ít ra sao. Kết quả đo đếm đôi khi gây ngạc nhiên. Hóa ra việc chiếm nhiều thời gian nhất của tôi là gửi và nhận thư điện tử. Có người khuyên rằng chỉ nên kiểm thư hai lần mỗi tuần nhưng tôi nghĩ rằng không thể được. Vả chăng, việc đó cũng gần giống như ăn kiêng: sau một thời gian nhịn ăn, người ta có thể ăn nhiều hơn trước!
Matt Mullenweg(…) Âm nhạc luôn đem đến nhiều cảm hứng cho tôi. Tôi nghe nhạc suốt ngày. Tôi nghe nhiều nhạc jazz của Dexter Gordon và Sonny Rollins. Tôi cũng hâm mộ điên cuồng Jay-Z, Beyoncé và Method Man. Khi đang lập trình, tôi nghe đi nghe lại một bản nhạc duy nhất hàng trăm lần vì nhờ vậy tôi tập trung tốt hơn. Dĩ nhiên, lúc đó cũng cần tắt phần mềm thư điện tử và nhắn tin vì chúng có thể quấy nhiễu bằng những thông báo bất chợt, làm bay mất các biến và hàm trong đầu tôi, sau đó có thể phải mất tới chục phút để “nạp” lại mọi thứ.
(…) Một phần quan trọng trong công việc của tôi là điều hành nhân viên ở khắp nơi trên thế giới, ở Alabama, ở Ireland hoặc ở Bulgaria. Tôi luôn tìm những người năng động, ham học, giúp họ tự đi đến thành công. Tôi rất chú ý đến những người tham gia vào các dự án nguồn mở vì tôi biết rằng họ sẽ dễ dàng hòa nhập vào văn hóa của công ty chúng tôi.
(…) Bất cứ khi nào có thể, tôi đi ra ngoài ăn trưa. Bữa trưa bên ngoài cũng là dịp các thành viên trong công ty hẹn gặp để trao đổi ý kiến. Tôi thích những cuộc họp khi đang ăn hơn cuộc họp trong văn phòng. Việc chia sẻ thức ăn tạo nên cảm giác thân mật hơn những cái bắt tay thông thường. Những cuộc họp như vậy có thể kéo dài từ trưa đến chiều.
(…) Thật may mắn là blog của tôi được nhiều người quan tâm. Tuy nhiên, tôi xem xét từng ý kiến bình luận trước khi chấp thuận đưa lên blog. Tôi vẫn thấy thoải mái với các ý kiến hoàn toàn trái ngược những điều tôi tin tưởng. Nhưng tôi không chấp nhận những lời lẽ thô tục, cho dù người bình luận đồng tình với tôi. Tôi nghĩ blog của tôi giống như phòng khách trong nhà, tôi có quyền mời ra ngoài những vị khách không biết cách cư xử.
(…) Trước đây tôi từng tìm hiểu xem người ta thích chủ đề nào trên blog của tôi. Sau này tôi không quan tâm đến điều đó nữa. Nếu tôi không viết blog cho chính mình thì viết blog chẳng còn là việc đáng làm.
(…) Chúng tôi cố gắng xây dựng một cộng đồng nguồn mở chung quanh WordPress, bền vững đến 10 năm hoặc 30 năm tới, bất chấp những thất thường của thị trường. Vai trò của tôi đối với WordPress gần giống như vai trò của Linus đối với Linux hoặc vai trò của Shuttleworth đối với Ubuntu. Tôi cảm thấy trách nhiệm của mình là tiếp xúc với càng nhiều người càng tốt để định hướng WordPress sao cho ngày càng thân thiện với mọi người. Năm ngoái, tôi có dịp gặp gỡ gần 6000 người dùng WordPress trong hội nghị WordCamp. Khoảng một nửa trong số họ có thể kiếm sống bằng WordPress. Tôi mong làm được như Google, eBay và Amazon: giúp mọi người có được thu nhập nhiều hơn chính thu nhập của công ty. Mục tiêu của chúng tôi là tạo nên một trào lưu.
(…) WordPress đã dễ dùng đến mức mẹ tôi cũng bắt đầu viết blog. Tuy nhiên, tôi sẽ cố gắng nhiều hơn trong việc chống thư rác để mẹ tôi không bị “dội bom” với những lời chào hàng Viagra hoặc những điều nhảm nhí đại loại như vậy.
Cùng tham gia cuộc chiến nào(…) Tôi làm việc tốt nhất vào giữa buổi sáng và vào ban đêm, có thể từ một đến năm giờ sáng. Chúng tôi là “doanh nghiệp 24 giờ”. Những nhân viên của tôi ở Châu Âu bắt đầu làm việc lúc nửa đêm. Những nhân viên ở Úc lại bắt đầu ngày làm việc của họ lúc bốn giờ chiều (theo giờ của tôi). Có những người dường như không cần ngủ nhưng tôi rất cần ngủ. Tôi ngủ bất cứ lúc nào có thể, có khi chỉ một giấc ngắn khoảng 20 phút.
(…) Nếu bạn tập trung vào công việc mình yêu thích, tiền bạc sẽ đi theo. Tôi không cần có thật nhiều tiền. Chỉ cần có đủ cho công ty phát triển. Tiền bạc không phải là mục tiêu của tôi. Đời người quá ngắn.”