Nếu không biết nói “Không”, bạn sẽ chỉ là một “kẻ nô lệ” và mãi “tầm thường”
Nói “Có” thiếu suy nghĩ thì rất dễ, nhưng học cách nói “Không” là một việc vô cùng khó, đòi hỏi nghệ thuật kỷ luật bản thân ở cấp độ cao nhất. Chỉ những người tự do và có sức mạnh mới có thể thực sự nói Không. Cậu bạn thân từng một lần dụ tôi mua một chiếc ...
Nói “Có” thiếu suy nghĩ thì rất dễ, nhưng học cách nói “Không” là một việc vô cùng khó, đòi hỏi nghệ thuật kỷ luật bản thân ở cấp độ cao nhất. Chỉ những người tự do và có sức mạnh mới có thể thực sự nói Không.
Cậu bạn thân từng một lần dụ tôi mua một chiếc Iphone.
Tôi không nhớ nó là đời Iphone mấy, chỉ nhớ cách đây 5-6 năm, sở hữu một chiếc Iphone là một cảm giác gì đó rất “đẳng cấp”. Tất nhiên, với đồng lương ít ỏi của mình, tôi không có tiền, nhưng cậu ta nói rằng sẽ mua giúp và lúc nào tôi có tiền thì trả sau cũng được.
Như đã nói thì tôi không nhớ chính xác mọi chi tiết, chỉ nhớ rằng tôi đã trả lời: “Ông rất hào phóng. Tôi biết ơn vì điều đó, nhưng Không, cảm ơn ông. Tôi vẫn ổn.”
Không phải là tôi hoàn toàn hạnh phúc với chiếc Nokia “cục gạch” thời đó của mình. Chỉ là tôi rất ghét nợ nần và mang ơn người khác, bởi vậy mặc dù rất thích, tôi cũng quyết định nói Không với ham muốn của mình.
Tôi có đọc một câu chuyện lý thú tương tự khác trong cuốn tiểu sử về Lyndon Johnson, tổng thống thứ 36 của Mỹ những năm 60. Khi Johnson cố gắng mời gọi John Hicks, một thanh niên trẻ đầy tài năng về làm việc cho mình, ông đã gạ gẫm:
“Tôi sẽ cho cậu mượn 10,000 USD. Và tôi muốn cậu cầm nó và mua cho mình một chiếc Cadillac. Và tôi muốn cậu dọn đến một căn chung cư sang hơn. Và tôi muốn cậu trở thành một ai đó có vai vế. Trang hoàng lại căn hộ của mình. Mua [cho vợ] một chiếc áo lông thú. Tôi muốn cậu tham gia một số hội của dân chơi và trở thành một người có tên tuổi ở cái đất Austin này.”
Cậu Hicks vô cùng ngạc nhiên. Bao giờ tôi mới có tiền để trả lại cho ông, cậu hỏi Johnson. Johnson đơn giản chỉ cười và nói, “Johnny, đừng lo lắng về điều đó. Hãy để tôi lo việc đó cho cậu.”
Chắc chắc những lời mời gọi như này luôn vô cùng cuốn hút. Phần lớn chúng ta đều vật lộn để cố gắng giàu có, được chú ý, được trở thành ai đó, được trọng vọng trong xã hội. Tuy nhiên, những cơ hội trời cho như này không phải là không có nguy hiểm, nếu bạn không biết học cách nói “Không”.
Phần lớn chúng ta thường xuyên nói “Có” một cách không suy nghĩ hoặc vì sự cám dỗ nhất thời, hoặc vì tham lam hoặc vì theo đuổi mấy thứ phù du. Chúng ta nghĩ “Có” sẽ giúp chúng ta đạt được nhiều thứ hơn, cho chúng ta cái mình cần, trong khi thực tế việc nói “Có” thiếu suy nghĩ lại chính là kẻ thù của sự phát triển.
Tất cả mọi người đang lãng phí cuộc đời quý giá của mình để làm những việc mình không thích, chứng tỏ bản thân với những người mình không kính trọng, và cố gắng đạt được những thứ mình không thực sự cần. Nguyên do rất lớn chỉ bởi vì chúng ta không biết nói Không.
Nói không là một việc rất khó. Chỉ những người tự do mới có thể nói không. Và luyện tập thói quen kỷ luật bản thân bằng việc nói không là một kỹ năng rất quan trọng bạn cần trong đời.
Nếu bạn không thực sự có nhu cầu đổi điện thoại, và một nhân viên bán hàng vô cùng xinh đẹp chào mời bạn lên đời Iphone, hãy thẳng thắn nói Không, nếu bạn chưa đủ tiền.
Nếu có tổng đài nào xin bạn 15 phút để tư vấn bảo hiểm, và bạn thực sự không cần, tự tin nói Không để tập trung vào làm việc.
Nếu một cô gái nào yêu bạn chỉ vì cô đơn, và bạn biết mình chỉ là một vật thay thế trong lúc trống vắng, hãy dũng cảm nói Không vì bạn xứng đáng hơn thế.
Không chỉ phải học cách nói “Không” với người khác, bạn cũng phải biết cách nói “Không” với chính bản thân mình, hay người ta còn gọi đây là nghệ thuật kỷ luật bản thân.
Thèm đi nhậu, nhưng biết rằng về nhà say vợ sẽ giận, hãy nói Không với cơn thèm rượu.
Thèm đi ngoại tình, nhưng biết rằng gia đình sẽ tan vỡ, hãy nói Không với nỗi ham muốn thể xác đó.
Thèm mua sắm, nhưng biết rằng mình sẽ phải đi vay nợ để trả lãi, hãy nói Không với việc tiêu xài lãng phí.
Tự do là thứ quan trọng nhất. Ai sinh ra cũng đều có tự do, nhưng rất nhiều chúng ta tỉnh dậy một ngày và ngạc nhiên rằng mình chỉ là một kẻ bị xiềng xích. Lý do? Bởi vì chúng ta nói “Có” quá nhiều lần và chưa bao giờ học cách nói “Không”.
Khi phu nhân Lyndon Johnson đến thăm John Hicks sau khi cậu đã lịch sự từ chối lời đề nghị của chồng minh, cô nói rằng mình rất kính trọng, thậm chí ngưỡng mộ quyết định của cậu ấy. Bởi vì cô “đã nhìn thấy rất nhiều kẻ chọn lấy 10,000 USD và chứng kiến chuyện gì đã xảy ra với họ.”
Nhưng cậu Hicks đã biết nói không, và gần như tất cả những người vĩ đại đều biết học cách từ chối đúng lúc.
Bởi vì, nếu bạn không nói “Không”, bạn sẽ không có sức mạnh hay tự do. Bạn chỉ là một tên nô lệ.
Nguồn: Cafebiz