Đam mê để chiến đấu?
Xin chào tất cả các bạn trong diễn đàn
Mình có một chuyện như thế này muốn chia sẽ. Chã là hồi chưa học ĐH thì mình cũng thích lập trình lắm. Lên đại học mình bị suy sụp vì nhiều chuyện, thời gian này mình ít khi code lắm, cũng ít tìm tòi, đến năm 3 thì mới mới học đàng hoàng lại, cũng có làm đồ án các kiểu. Mình thấy khi thực sự làm đồ án nó có cái gì đó thôi thúc mình làm ghê lắm, kiểu như là trách nhiệm. Mà mình làm đồ án rất say xưa, ko biết mệt mỏi. Đến bây giờ mình cũng học ít môn liên quan đồ án lắm. Mình cũng ko làm khóa luận (học 3 môn). Giờ mình cũng đang tìm hiểu vài ngôn ngữ + học tiếng anh. Nhưng khổ nổi tìm hiểu nó ko có đam mê lắm các bạn à, cứ muốn làm project hoàn chỉnh các thứ. Mình thì cũng hay mò một mình nữa, nên cũng đâm ra dễ chán.
Không biết các bạn có ai từng bị như vậy ko ạ. Các bạn tìm đam mê trong lập trình như thế nào ạ, niềm vui khi mò một cái mới như thế nào, và động lực, sự kiên trì để theo đuổi một cái mới ntn ạ
Xin lỗi admin nếu post nhầm chỗ nhé
Cách đây hơn 1 tuần mình cũng gặp trường hợp giống bạn. “Gánh team” cũng có, tự làm một mình cũng có. Đúng là khi làm đồ án thì có động lực hơn, vì mình bị sức ép của thời gian, của điểm số, và trách nhiệm khi làm việc nhóm. Làm đồ án cảm xúc như điện tâm đồ vậy, lúc lên cao, lúc tuột mood xuống đáy. Lúc fix được bug khó thì thích vô cùng, cũng có lúc mệt mỏi khi tìm hoài không thấy bug.
Với lại mình cũng muốn tạo ra một cái gì đó hoàn chỉnh để đem khoe bạn bè, để được khen ngợi. Đó cũng là động lực cho đam mê. Không cần tạo ra cái gì vĩ mô, từ từ những cái nhỏ trước.
Đấy là do tác dụng của việc khám phá và có kết quả. Cộng với đó là cảm giác mình đang làm cho mình, đang tự tạo ra sản phẩm mang dấu ấn của mình.
Cho nên hãy làm việc tương tự như làm đồ án. Tự làm thử cái IDE xem
Đúng rồi bạn à. Nhưng bây giờ mình gặp giai đoạn ko làm đồ án, kiểu tìm hiểu ấy. Mình cảm thấy không có mê như lúc làm đồ án, và dễ oải nữa. Không biết bạn có trải qua giai đoạn này không ạ.
Cũng muốn nhưng cảm giác đó không thể do mình ép mà ra được á.
Có bạn Đôi lúc cũng không biết nên bắt đầu từ đâu