30/09/2018, 23:28

Giải thoát cho một cuộc đời lầm lỗi?

Từ khi còn bé, tôi được xem là 1 đứa trẻ chậm hiểu, chậm phát triển về tư duy, nhận thức. Kết thúc năm học lớp 1 tôi chỉ đạt học sinh trung bình. Cuối năm tổng kết tôi và 1 số bạn đứng 1 bên nhìn các bạn khác nhận thưởng. Từ đó tôi cảm thấy mình thật kém cỏi, Ngày tháng dần trôi, lớp 1 rồi đến lớp 2,3 4 thành tích của tôi chỉ là khá và trung bình. Nhưng đến nắm lớp 9 là khoảng thời gian đẹp nhất trong đời tôi. Sau khai giảng 1 tháng tôi đứng thứ hạng cao nhất lớp, được cô chủ nhiệm khen. Đó là động lực để tôi tiếp tục phấn đấu không mỏi mệt. Thế rồi đến cuối năm. Tôi đạt thành tích học sinh giỏi. Được đứng trên bục khen thưởng như các bạn khác nhận thưởng hồi lớp 1. Năm đó tôi cũng đạt được số điểm khá tốt và lọt vào trường top của Quận. Khi chiến thắng cũng là lúc chúng ta chủ quan nhất và bắt đầu từ đó là 1 chuỗi ngày đen tối đang đến gần…

Vào THPT với tâm lý ta đã thắng. Tôi bắt đầu tụ tập cùng bạn bè đi chơi game online. Chơi ngày đêm, rất nhiều thể loại. Đến cuối HK1 lớp 10, trước ngày thi toán HK 1 ngày tôi vẫn đang chơi game và kỳ thi đó tôi được 10 điểm. Vì có liên quan đến những kiến thức lớp 9 nên tôi không nhận ra điều đó và cứ thế càng lên cao kiến thức càng khó và mới. Tôi bắt đầu tụt dốc không phanh và vẫn mải mê với các trò chơi vô nghĩa trong thế giới ảo, nhưng không màng nghĩ đến cuộc đời tương lai của mình. Rồi điều gì đến cũng phải đến. Tôi đăng ký thi đại học khối A, trước 1 ngày thi đại học tôi vẫn tiếp tục chơi game. Và kết quả toán: 3 điểm, hóa 4 điểm, lý 8 điểm. Rớt NV1, tôi đăng ký vào chuyên ngành CNTT của 1 trường đại học trong NV2.

Tự nhủ với bản thân không được chơi game nữa. Nhưng ngựa quen đường cũ. Vào đại học không được ai quản lý, nhắc nhở như thời cấp 3 nên tôi chơi game ngày đêm, những giờ thầy cô giảng trên lớp là những giờ tôi la cà ngoài net. Tôi bị mất căn bản, thời năm 1 đến cách viết void main, function, tôi còn viết sai cú pháp. vì quá mải mê chơi game và nghỉ học quá nhiều nên tôi bị đuổi năm 3. Đến khi bị đuổi tôi mới chợt nhận ra mình đã mất quá nhiều vì game và lúc đó tôi bỏ hẳn. Đến nay 28 tuổi rồi nhưng tôi chỉ là 1 tài xế xe ôm, kẻ hát rong ngoài đường. Tôi tiếc nuối vì bỏ lỡ tuổi trẻ, tôi tiếc nuối vì khi còn là sinh viên không biết trân trọng, trau dồi kiến thức hun đúc ngọn lửa về CNTT, để rồi giờ đây thua kém bạn bè, giờ đây tay trắng, không gia đình, không vợ con, không nhà cửa. Tôi nghĩ 28 tuổi thì nhà tuyển dụng CN phần mềm sẽ ko còn muốn tuyển 1 fresher già nữa.

Một cuộc đời lầm lỗi và đó là cái giá tôi phải trả cho sự bồng bột của tuổi trẻ. Giờ đây đầu óc tôi trống rỗng. Tôi muốn giải thoát. Nếu có kiếp sau nguyện sẽ là 1 con người có ích.

vũ xuân quân viết 01:36 ngày 01/10/2018

chết là hết à ? Em còn gia đình của mình nữa ? Cha mẹ sẽ nghĩ gì đây ?
28 tuổi vẫn có thể làm lại từ đầu.
Giờ thì lo kiếm việc làm tay chân để làm kiếm sống.
Lo học một cái nghề khác để kiếm sống đi.
Đừng ngồi than vãn nữa.
Đã biết mình sai thì hãy sửa từ bây giờ.

Hidan viết 01:29 ngày 01/10/2018

mục đích chăm học lớp 9 chỉ là để được khen thôi sao, ko phải để vào cấp 3 trường tốt với đám bạn bè với người thương à.
lên đại học ko ai khen nữa thì ko học được à ? chơi game pro thì được nhiều người khen nên b thích chơi lắm phải ko?
theo mình thì cái quan trọng nhất là mục đích b học tập vì ai , mh nghĩ hãy để con người này của b chết đi và bắt đầu một con người mới khác.
mình thì đang học đại học năm 2 cũng hay chơi game lắm nhưng đến lớp thấy bọn nó học giỏi hơn mình nói về cái thứ mình ko biết là lại về tìm hiểu ngay rồi đi hỏi lung tung khắp nơi :))

Nguyễn Hoàng Trung viết 01:36 ngày 01/10/2018

Cảm ơn bác đã làm em thức tỉnh btw, bây giờ bác không đối diện thì chẳng lẽ bác phải chạy trốn cả đời sao?

Thái Anh viết 01:44 ngày 01/10/2018

Em xin được chia sẻ với tư cách là 1 người em của a thì 1/3 cuộc đời của em cũng khá giống của anh e cũng thi trượt đại học nè,rồi cũng học NV2 CNTT luôn, rồi hết 2 năm trời là những ngày tháng đốt thời gian bên facebook, rồi game,…1 ngày trôi qua của em cũng rất vô nghĩa, e cũng đã tự dằn vặt mình rất nhiều, rồi cũng tự cố thay đổi bản thân nhưng đều thất bại tại vì đơn giản e đã để cảm xúc, những lo lắng về tương lai về người thân choán hết thời gian của mình khiến mình càng trì trệ hơn (e đọc những dòng a viết thấy rất giống e , cũng rất nhiều cảm xúc --> làm mình càng đau khổ hơn).Nên theo e việc đầu tiên cốt lõi nhất đó là a nên loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực và việc cần làm đó là giải thoát tâm thức của mình chứ không nên thoát xác. E nghĩ a nên dành khoảng 1 tháng lên chùa, để giải tỏa tất cả lỗi muộn phiền của mình.Chỉ để lại tình yêu với lập trình hoặc thứ gì mà a muốn làm và bắt đầu làm lại cuộc đời thôi… Thân từ 1 thằng e y hệt a hiện đang học năm 3 ĐH T.T

Không Ai viết 01:43 ngày 01/10/2018

Thi thoảng t cũng chán đời như ông đấy, sau đó t nhìn xung quanh và thấy là ai cũng kiếm sống được thậm chí không cần học mình được học thì mình sẽ kiếm sống được chỉ cần cố làm thôi xin ko đc chỗ này thì chỗ khác chả nhẽ xin mãi không được chỗ nào

Tynk Huynk viết 01:43 ngày 01/10/2018

Tôi nghĩ bạn tạo topic ở sai diễn đàn rồi đấy, đây là diễn đàn để chia sẽ kiến thức, kinh nghiệm, thắc mắc,…dành cho các bạn thích học hỏi công nghệ thông tin nói riêng, và các ngành khác nói chung, chứ không phải là các diễn đàn để kể truyện đời, tậm sự để lấy nước mắt người đọc.

Nhân tiện mình cũng xin đưa ra trích dẫn từ 1 cuốn sách: “Không có thất bại hay thành công nào là mãi mãi, chỉ có người tạo ra nó có đủ dũng cảm để bước tiếp hay chỉ biết đứng lại mà nhìn người khác vượt qua mình” .

Chúc bạn tìm ra được mục đích sống cho mình.

Phan Ngọc Khiêm viết 01:32 ngày 01/10/2018

Giờ anh 28 tuổi, bắt đầu từ đầu vẫn kịp, học lại từ kiến thức cấp 1 luôn vẫn kịp. Đừng quan tâm gì người khác hết, cuộc sống là của anh, đầu tiên anh cứ sống đã, rồi trừ khi a không còn thời gian, còn 1,2 năm thì em chịu, nhưng mà nếu a còn sống được tới 70, 80 tuổi thì thời gian còn nhiều chán, cố gắng là đc. Đừng đặt mục tiêu sang kiếp sau, vì kiếp sau là mục tiêu gần như bất khả thi.
anh phải biết đuợc hiện tại anh có được gì. Ví dụ như, anh biết cộng trừ nhân chia hay gì gì đó, biết bấm máy tính cũng đc, rồi biết chữ,… (nhiều lắm, a lấy giấy ra, ghi hết lại, a sẽ thấy là mình biết cũng nhiều lắm, chủ yếu là để lấy tự tin thôi, không có gì đâu, hồi xưa em cũng vậy, giờ đỡ nhiều rồi), thu nhập anh hiện tại đủ sống hay không, anh có thời gian rảnh hay không, thời gian rảnh một ngày là bao nhiêu, anh có thể chi bao nhiêu để học tập(thời gian, tiền bạc,…). Đây là điểm bắt đầu. Em nói lan man lắm, anh thông cảm.
Anh cần biết một số thông tin như, xã hội cần nhân lực ngành nào, số lượng bao nhiêu, chất lượng như thế nào, và anh thấy cái nào anh đáp ứng được, và đáp ứng được chỉ tiêu đó trong khoảng thời gian bao lâu. Về căn bản thì anh bỏ mấy cái như cần mới tốt nghiệp đại học nếu anh không muốn đi học lại, cần bé hơn 28 tuổi vì thời gian không quay lại được, kinh nghiệm 10-20 năm, cái này thì lâu quá,… nhưng nếu chỉ là yêu cầu kiến thức gì gì đó, thì anh đều có thể học được. Đây là xác định mục tiêu, là điểm đến, phải cụ thể, rõ ràng, có mục tiêu ngắn, mục tiêu dài, lấy ngắn để nuôi dài, và mục tiêu ngắn ít nhất đủ nuôi sống anh, thì anh mới thực hiện mục tiêu dài được. Mà đừng đặt mục tiêu là giống ai hết, mục tiêu là của anh, đừng so sánh với người khác, tham khảo thì được.
Có điểm đến, điểm bắt đầu thì anh bắt đầu tìm đường. Tức là học như thế nào, học cái gì. Học cái gì thì đơn giản là thiếu gì anh học cái đó, và học 1 cách có hệ thống, có liên kết các kiến thức lại với nhau, và học thì phải dùng được. Mọi thứ đều đơn giản nếu như anh biết, nếu thấy khó có nghĩa là anh chưa biết hoặc chưa biết đủ thôi. Mà thấy đơn giản thì có nghĩa là làm được, vậy thôi. Học nhiều, hỏi nhiều vào, hỏi ngu cũng được, không biết mới phải hỏi, rồi từ từ nó giỏi thôi. Mà phải cố gắng, đừng bỏ cuộc.
Ở trên là ý kiến của em, anh thấy có gì dùng được thì dùng, không thì kệ nó luôn cũng được, em diễn đạt kém lắm. Nếu anh cần gì có thể nhắn, em sẽ giúp trong phạm vì em có thể.

Tuan viết 01:36 ngày 01/10/2018

Yếu đuối vậy bạn!Thay vì suy nghĩ tiêu cực thì hãy cố gắng học lại làm lại từ đầu.Học đâu bao giờ là muộn màng đâu.Mình cũng 28t nè,cuối năm trước mình vào công ty dạng fresher và bây giờ vẫn làm bình thường nè.Cố lên bạn ơi.

Văn Dương viết 01:34 ngày 01/10/2018

Chủ tóp phải tự mình cố lên !

Nhắc luôn cho mấy cụ nào nghĩ tới chuyện bang cấp không quan trọng, nghĩ đến bỏ học thì vào đây mà đọc.

Nguyễn Anh Khoa viết 01:33 ngày 01/10/2018

Nếu a thật sự mê game đến vậy thì sao ko luyện trở thành gamer đích thực luôn đi biết đâu một thời gian sau đi đấu thể thao điện tử, đại diện cho nước nhà mang những chiếc cúp vinh quang về như Faker, sofm, King of War… Cái gì cũng có giá của nó, quang trọng chịu khó bỏ thời gian đầu tư thôi a ạ
P/s: gamer - là người chơi game và kiếm được tiền từ chính trò chơi của mình

TÍn Mai Trung viết 01:39 ngày 01/10/2018

Khó lắm =.=’ người trong nghề toàn khuyên là không nên theo

Nguyễn Anh Khoa viết 01:41 ngày 01/10/2018

Họ khuyên thế để tránh có người cạnh tranh nồi cơm với họ đấy

Nguyễn Hoàng Trung viết 01:37 ngày 01/10/2018

Đính chính lại là tuổi đời của 1 gamer rất ngắn nhé :)) Vì càng lớn thì phản xạ tay và mắt không còn nhanh nhạy như xưa nữa, thường thì khi đến độ tuổi khoảng 28-30 thì gamer sẽ chuyển về làm coach hoặc giải nghệ luôn, đó cũng là lý do vì sao trong lúc còn tuổi nghề thì họ phải thi đấu thật nhiều giải đấu.

Hide viết 01:33 ngày 01/10/2018

Lần sau mấy cái bài như này mình ko dám đọc nữa. Tự nhiên thấy chán nản sao mờ. Tâm lí mình không ổn định

while (!(sucesecd = try())) viết 01:31 ngày 01/10/2018

thớt ở đâu. hôm nào làm vài ván ko?

Anh Tuấn Vũ viết 01:37 ngày 01/10/2018

Sao a k học thêm nghề nhỉ? Điện chẳng hạn! Em đang học cđ cùng 1 anh sn 85 ^^

nguyen nam duong viết 01:33 ngày 01/10/2018

chẳng bao giờ là muộn cả anh à hãy bắt đầu từ những điều nhỏ nhất miễn sao đến được điều anh đang mong muôn ấy cố gắng và cố gắng thôi anh, em là sinh viên năm nhất

Chung viết 01:34 ngày 01/10/2018

“Mình là tài xế xe ôm, và mình cảm thấy bị xúc phạm khi đọc bài này.”

Nguyễn Anh Khoa viết 01:34 ngày 01/10/2018

Hoặc về cày thuê a ạ

Nguyễn Hoàng Trung viết 01:44 ngày 01/10/2018

Cày thuê đôi khi cũng tryhard như game thủ vậy đó bạn :v phải thắng càng nhiều càng tốt, với cũng có tuổi nghề cả thôi :)) à mà lạc đề rồi :v dẹp

Bài liên quan
0